PHẠM HỒNG THÁI
tôi yêu
Người ta nói thanh xuân là để bỏ lỡ, có lẽ mãi đến sau này khi
tay xách nách mang theo những đứa con bé bỏng rồi chúng ta mới
hiểu được thật ra thời gian ở bên ngôi trường Phạm Hồng Thái
này thật đáng quý nhường nào. Ở đó khiến chúng ta sống một
cuộc sống nhiều cung bậc cảm xúc của tuổi thanh xuân: vui có,
buồn có, giận dỗi có, oán trách có, nói dối có thậm chí là cả tình
yêu cũng có. Qua 3 năm nữa thôi, chúng ta sẽ không còn là học
sinh nữa rồi. Tất cả đều trở thành kỷ niệm… Tất cả.. lớp học ấy,
bài giảng và những giờ ra chơi. Nhưng dù sao chúng tôi vẫn mãi
là học sinh của thầy cô…Tôi yêu trường Phạm Hồng Thái của tôi!
Tháng 8, khoảnh khắc nhìn thấy
cánh cổng ngôi trường tôi luôn
mong ước suốt 4 năm cấp 2, lòng
tôi chợt trào dâng cảm xúc khó tả.
Ngôi trường màu vàng cổ kính,
những hàng cây xanh ngắt, những
hàng ghế đá trên sân trường, tất
cả đều xa lạ với tôi.
Với bao nhiêu điều suy nghĩ trong tôi, có cả niềm vui xen lẫn
niềm kiêu hãnh và cả sự thẹn thùng bỡ ngỡ và một chút lo lắng.
Bấy nhiêu cảm xúc của những ngày đầu tiên đó dưới mái trường
THPT chắc chắn sẽ đọng lại mãi trong lòng tôi như một dấu ấn
không thể phai mờ.
LNN &ĐQA
Kỉ niệm 45 năm ngày thành lập trường
THPT Phạm Hồng Thái
Lưu Như Ngọc
Đỗ Quỳnh Anh
10A3